Đi ăn gà chiên ở Kang Tong Degi

English Má hỏi một câu khó trả lời hết sức: tại sao chỉ mấy hốc bà tó có bán gà chiên Đại Hàn? Mà không phải kiểu hốc bà tó cửa miệng, nói tiếng hốc chứ nằm chung một dãy quán xá xập xình, đây là kiểu hốc chỉ mở lúc chiều tà, đơn thân độc mã giữa bãi đậu xe vắng tanh, hoặc ở một ngã tư có mấy em mặt mày vằn vện thuốc lá phì phèo, cái hốc có thêm lớp cửa sắt rất chi duyên dáng. Dù gì mấy em vằn vện kia trông cũng Đại Hàn, cái bảng hiệu cũng tiếng Hàn, nên có thể chắc mẩm tiệm này Hàn thiệt. Dù gì cũng là quán nhậu Đại Hàn. Nhưng hình sự quá. Nhiều khi đang đêm thèm miếng gà chiên không dám cuốc bộ tới đây… Ấy thế, nhưng mấy miếng gà chiên hành lá ở Kang Tong Degi (강통 돼지, phát âm là |Kang Tông Tuê Ji|) lại rất đáng đồng tiền bát gạo. Thực ra một dĩa vậy gà ít hành nhiều, bột là chính, nhưng ôi thôi chưa có miếng gà chiên nào thơm tho tươi […]

Continue reading Đi ăn gà chiên ở Kang Tong Degi

Cơm âm phủ trà đen

English Một ngày đẹp trời tôi bất chợt nhận ra: có lẽ mình nên học cách kết hợp đồ “ẩm” và đồ “thực” với nhau, cho đúng điệu người biết ẩm thực. Khổ nỗi cả chục năm trời chỉ thường uống có hai thứ: nước và sữa đậu nành. Nếu học được tất cả các loại nước thì tốt quá rồi, nhưng tìm đâu ra nước khe nước suối trong thành phố, sữa đậu nành thì không thể pair với mọi món ăn như rượu vang được. Cà phê, rượu bia và nước ép trái cây đã đành nằm ngoài vòng kiểm soát. Vậy là chỉ còn có trà. Thừa thắng xông lên, đã tốn công nấu nước trà thì tìm cách nấu ăn bằng trà luôn. Không biết dư vị ochazuke (cơm trà xanh của Nhật) có ảnh hưởng ít hay nhiều, chỉ biết trong khi vắt óc 2 phút tính toán xem món gì dễ làm với trà nhất, thì tôi nghĩ ngay đến cơm. Nhưng cơm trà đằng này khác cơm trà Nhật: ochazuke là cơm chan trà, cơm trà đằng này là cơm nấu với trà. Nấu cơm với trà có […]

Continue reading Cơm âm phủ trà đen

Quà vặt từ tiệm bánh mì #15: Bánh quy

English Trong số hai trăm mấy mươi bài đã đăng, loạt bài Quà vặt từ tiệm bánh mì khiến tôi tốn nhiều thời gian nhất nhưng cũng là những bài tôi hăm hở viết nhất. Quà vặt là những thứ quà ít tiền, và bạn sẽ nói dĩ nhiên rồi, một cô sinh viên cao học làm sao có thể tiêu xài xa xỉ cho một bữa tối ở The Slanted Door, The French Laundry, hay Chez Panisse cây nhà lá vườn được. Ừ thì tiền lương của tôi có ảnh hưởng ít nhiều đến những buổi đi chợ, nhưng thành thật mà nói, tôi không còn hứng thú lắm với những nhà hàng hạng sang. Một bữa ăn ở một nhà hàng hạng sang có thể gây cảm giác chói lòa như một buổi bắn pháo hoa, nhưng cũng giống như pháo hoa, cảm giác đó tan biến rất nhanh chóng. Việc trộn lẫn những nguyên liệu hảo hạng hay lạ lùng với nhau cũng chính là trộn lẫn văn hóa ẩm thực của nhiều nước với nhau, để rồi giống như một ly sinh tố hỗn […]

Continue reading Quà vặt từ tiệm bánh mì #15: Bánh quy

Từ bếp của Mẹ #3 – Đậu phụ nhồi thịt sốt cà

English – Bài Mẹ viết – Đậu phụ là một món làm từ đậu nành rất quen thuộc với người châu Á, đặc biệt là người Việt, người Tàu, người Nhật, và người Đại Hàn. Tôi xem phim Đại Hàn thấy người ta ăn đậu phụ trong tất cả các bữa ăn hàng ngày, và có lẽ họ còn tin rằng đậu phụ tượng trưng cho sự thanh khiết, giúp tránh việc rắc rối với pháp luật nên họ thường mang đậu phụ đến cho người thân ăn ngay sau khi người ấy vừa ra khỏi nhà giam. Tôi thấy đó thật là một việc làm dễ thương và rất có ý nghĩa. Đó là chuyện của người Đại Hàn, còn người Việt chúng ta ở miền Bắc, tuy gọi là đậu phụ nhưng nó lại gần như là món ăn chính, chứ chẳng phụ chút nào. Ví như bác Lê trai trong Xóm Cầu Mới của Nhất Linh ao ước chỉ cần mỗi ngày có được một bìa đậu phụ chấm mắm tôm để nhắm rượu trong bữa cơm chiều là cũng đủ mãn nguyện lắm rồi. Tôi không biết cái bìa đậu phụ […]

Continue reading Từ bếp của Mẹ #3 – Đậu phụ nhồi thịt sốt cà

Từ bếp của Mẹ #1 – Mứt cam

English — Bài Mẹ viết — Con gái tôi và bạn của nó vốn rất thích nước cam vắt tôi làm. Vì vậy, mỗi khi biết nó sắp về chơi những dịp nghỉ hè hay nghỉ đông, tôi thường chạy lên thành phố College Station, cách nhà khoảng hai giờ lái xe, tìm mua những trái cam navel từ chợ Farm Patch để làm cam vắt cho nó. Loại cam này trái to tròn, màu tươi tắn, vị ngọt mà thanh, vỏ sần sùi như vỏ cam sành, và khi bóc vỏ ra thì dưới trôn trái có thêm một quả cam bé xíu, ăn thấy giòn mà ngọt lạ lùng. Tôi cũng không hiểu sao cam navel từ các chợ khác không ngon bằng cam navel của cái chợ quê nhỏ nhắn Farmer Patch Produce Market này. Và cũng vì rất thích những trái cam đó nên tôi thấy hơi tiếc khi bỏ đi phần xác cam đã vắt hết nước. Rồi thì một lần rãnh rỗi, tôi giữ cả vỏ cả xác cam ấy lại để thử làm mứt xem sao. Nguyên liệu rất đơn giản, chỉ cần có: – […]

Continue reading Từ bếp của Mẹ #1 – Mứt cam

Quà vặt từ tiệm bánh mì #13 – Bánh xu xê

English Khi người ta vào giữa độ tuổi hăm, tự nhiên người ta bắt đầu nhận được đủ thứ thông báo cưới hỏi trong vòng bằng hữu. Đại học vừa xong thì phân nửa đám con gái tôi biết lục tục đăng danh sách quà cưới (wedding registry, phong tục phổ biến của đám cưới Mỹ tân thời) lên Facebook, và tôi nghĩ ừ thì người Mỹ họ vẫn mau chóng thế. Đến Giáng Sinh vừa rồi, một người bạn thân thời đại học bỏ cuộc họp lớp vì ngày trọng đại của anh ta đã đến bên Ấn Độ, và một người bạn thân khác thời trung học báo tin sét đánh là đã đính hôn, trong khi tôi cứ tưởng cậu còn lang thang trên các dãy phố của Thành Đô. Mấy tuần sau đó, hai đứa bạn hồi lớp 11 ở Việt Nam tuyên bố nội năm nay sẽ thành gia thất (không phải với nhau). Tôi hoác nhiên nhận ra một điều… …Tôi chưa viết về món ăn tiệc cưới nào cả, mặc dù tôi ăn cưới đã mòn răng :D. Thôi thì sao không mừng lễ Valentine năm […]

Continue reading Quà vặt từ tiệm bánh mì #13 – Bánh xu xê

Gánh quà ngày Tết ở Kim Sơn

English *Bài viết của Mẹ nhân Mồng Bốn Tết Tân Mão* Ngày còn ở Việt Nam, tôi ít khi ăn quà bánh bày nơi hè phố hoặc gánh đi bán rong, vì mẹ tôi quy định nghiêm ngặt rằng quà rong không được sạch sẽ lắm. Nhưng sáng hôm nay, tôi đã đùng đùng hối ông xã chạy lên nhà hàng Kim Sơn để ăn trưa, chỉ vì tối qua xem TV thấy người ta nói Kim Sơn có mở một đại hội ẩm thực đón Tết Tân Mão trong 9 ngày, với những thức ăn Việt Nam được đặc biệt bày bán trong quang gánh, thúng mủng như những thức quà rong ngày xưa, và vừa may, hôm nay là ngày chót của đại hội. Như thường lệ, Kim Sơn bày biện theo kiểu buffet, nhưng vì là ngày Tết nên nhà hàng được trang hoàng với nhiều hoa quả cùng những lời chúc mừng treo khắp nơi, và nhiều món ăn hơn mọi khi. Tôi thấy có thịt kho, dưa giá, bánh xèo, bánh cống, bánh bèo, bánh đúc. Cũng có vài loại xôi, bánh tét, và cả mứt Tết. […]

Continue reading Gánh quà ngày Tết ở Kim Sơn

Cơm phần ở Thanh Đa Quán

English *Bài viết của Mẹ nhân một bữa trưa ngon miệng* Ở phố Bellaire, nơi đông ngườii Việt nhất tại Houston này, có đến hai quán ăn mang tên Thanh Đa. Một là quán Bún Măng Vịt Thanh Đa, hai là Thanh Đa Quán. Tinh cờ tôi đã chọn Thanh Đa Quán để ăn trưa hôm nay, cũng vì nơi đây có bán cơm phần, một điều hơi hiếm thấy ở Mỹ. Có lẽ vì người đi ăn tiệm thường thích tự mình chọn món, hoặc nếu không biết chọn gì thì ăn buffet. Cơm phần ở giữa hai cách lựa chọn này. Với cơm phần, nhà hàng đã định sẵn thực đơn cho bạn: hai người thì 4 món, 4 người thì 5 món, 6 người thì 6 món v.v…. và dĩ nhiên là giá cả cũng khác nhau. Tính ra thì ăn cơm phần mắc hơn ăn buffet nhưng rẻ hơn thực đơn chọn từng món. Chẳng hạn như hôm nay, một phần cơm cho 2 người ở Thanh Đa Quán, gồm thịt vịt luộc chấm mắm gừng, gỏi ngó sen tôm thịt, canh chua cá bông lau, và cá bông lau kho […]

Continue reading Cơm phần ở Thanh Đa Quán

Chuyện bún xêu

English “Đằng ấy dịp này có tạ ơn không?”, ngài Miller hỏi tôi. Tôi thấy tôi cũng nên lắm. Đây sẽ là Lễ Tạ Ơn độc lập đầu tiên của tôi. Sẽ không có gà tây, không phải vì thịt hắn hơi dai mà vì chuyện mần thịt hắn ngay cái ngày mọi người sum họp yêu thương nhau, thấy cứ ang ác. Sẽ không có món đậu ve ngâm sữa đút lò, hay khoai lang nghiền phủ kẹo gối nướng giòn giòn ngọt ngọt, không phải vì tôi lười mà vì tôi không có lò nướng. Cũng sẽ không có sốt quả dâu hạc hay món ruột bánh mì nhồi gà tây, chẳng vì lý do gì cả. Tôi sẽ ăn lễ Tạ Ơn năm nay với một món vừa đơn giản vừa không phải là mì gói: món bún xêu. Hơn 2000 năm trước, một vì vua ở một nước nọ ra lệnh cho nhà bếp hoàng cung chuẩn bị một đại yến để tiếp đãi phò mã tương lai từ ngoại quốc. Dĩ nhiên bữa tiệc phải bao gồm những món đặc sản trong nước, trong số đó […]

Continue reading Chuyện bún xêu

Đại khái là bún bung

English Mùi rau ngổ trong vắt như gió lạnh buổi sáng, nửa như chanh non nửa như bạc hà. Nước lèo cũng trong, vị ngọt thanh tao như nước quả vừa chín tới, làm từng sợi bún mọng lên như sợi tóc mới gội còn óng hương thơm. Trong tô có đỏ, có trắng, có xanh tươi của lá non, có xanh vàng màu lá úa, có cả cái nâu nhạt quê mùa của xương bò nấu canh. Ấy là tô bún bung đầu tiên cô nấu trong đời. Bún bung là món người Bắc. Bung là tiếng Bắc chỉ cách nấu xào trước cho rám mặt rồi mới ninh nhừ. Cô biết về bún bung qua mạng viễn thông và nếm thử nó bằng trí tưởng tượng. Mẹ cô cũng có đọc về nó, nhưng Sài Gòn chưa thấy ai bán bún bung, và bây giờ không biết Hà Nội có còn ai bán bún bung không. May ra có mấy bà cụ răng đen áo vải quang gánh từ ngoại thành vào thì bán. Dù sao thì cái món bún bung có cái tên nghe vui tai, làm cô liên tưởng đến tiếng […]

Continue reading Đại khái là bún bung

Categories

Archives