Đại khái là bún bung


Mùi rau ngổ trong vắt như gió lạnh buổi sáng, nửa như chanh non nửa như bạc hà. Nước lèo cũng trong, vị ngọt thanh tao như nước quả vừa chín tới, làm từng sợi bún mọng lên như sợi tóc mới gội còn óng hương thơm. Trong tô có đỏ, có trắng, có xanh tươi của lá non, có xanh vàng màu lá úa, có cả cái nâu nhạt quê mùa của xương bò nấu canh. Ấy là tô bún bung đầu tiên cô nấu trong đời.

Bún bung là món người Bắc. Bung là tiếng Bắc chỉ cách nấu xào trước cho rám mặt rồi mới ninh nhừ. Cô biết về bún bung qua mạng viễn thông và nếm thử nó bằng trí tưởng tượng. Mẹ cô cũng có đọc về nó, nhưng Sài Gòn chưa thấy ai bán bún bung, và bây giờ không biết Hà Nội có còn ai bán bún bung không. May ra có mấy bà cụ răng đen áo vải quang gánh từ ngoại thành vào thì bán. Dù sao thì cái món bún bung có cái tên nghe vui tai, làm cô liên tưởng đến tiếng bỏng ngô nổ lép bép hay cái hoa râm bụt nở mãn khai, cứ nói ra miệng lại thấy buồn cười.


So với những thức bún nước khác, bún bung thuộc vào loại đơn giản, ít tốn thời gian, ít nguyên liệu, không phải chuẩn bị cầu kì như bún thang bún riêu nhưng hương vị thì không kém cạnh gì. Bún bung gần giống như canh chua của miền Nam, chỉ khác cái canh chua nấu với cá và ăn với cơm, còn bún bung nấu với chân giò và ăn với bún tươi. Cô chắc nếu người Bắc nấu mà dùng quả dọc hay quả sấu thì vị chua cũng khác với vị trái thơm miền Nam. Bún bung có thể cũng hơi giống canh bún cá cô Mùi nấu trong Xóm Cầu Mới của Nhất Linh, vì cả hai đều dùng rau ngổ cho thơm, nhưng canh bún cá không thấy nhắc có vị chua.

Nói chuyện rau ngổ. Chữ “ngổ” nghĩa gì thì cô chịu. Nhưng cô thấy mấy ông thực vật học đặt tên rau ngổ là Limnophila aromatica thì đúng lắm. Rau ngổ thơm nồng, thơm xé, khi vừa mở bao rau ra hay khi vừa chan nước lèo nóng lên mặt thì hương rau ngổ quất vào mũi làm cả người tỉnh táo hẳn. Rau ngổ ăn sống hơi đắng nhưng lại trơn tru giòn giã y như rau muống. Bên Việt Nam người ta bán mớ rẻ như biếu không, bên Mỹ để giá $8.99 một cân. Thời may cái bó cô mua có một phần tư cân nhưng đủ ăn những sáu bữa.

Đắt thì đắt, ít nhất rau ngổ cũng còn tìm được, chứ dọc mùng thì thua. Cơ khổ, món rau chính trong bún bung lại là dọc mùng. Biết cái vị the the xốp xốp ấy không gì thay được, nhưng cô đành dùng cần tây chẻ nhỏ thay vào, ăn cũng tạm giống. Được cái cần tây dễ rửa, trong khi dọc mùng chừng lại làm ngứa tay.

Ngoài cái hoán đổi ấy ra, cô còn thay chân giò bằng xương bò (mỡ nhiều như bôi sáp), nước mắm bằng nước tương, và bỏ hẳn vụ bột nghệ. Kệ, cô bung xương bò, tất bún này là bún bung. 🙂


— Tặng Đại mừng sinh nhật —

You will also like:

5 comments to Đại khái là bún bung

Leave a Reply

You can use these HTML tags

<a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <s> <strike> <strong>

  

  

  

Categories

Archives