Phở Vỉ Hoa

Cá với bạn là khi ra khỏi những khu vực đông người Việt trên đất Mỹ thì bất kì hàng quán Việt Nam nào cũng có tên bắt đầu bằng từ “phở”. Rồi thì người ta sẽ tưởng dân VN ăn mỗi món phở. Cũng phải, người Nhật chỉ ăn độc nhất sushi, và người Mỹ chẳng có gì ngoài hamburger.


Phở Vỉ Hoa của Los Altos cách viện nghiên cứu SLAC mươi mười lăm phút lái xe. Mudpie từng ăn phở ở đây rồi nên lần này tụi tui gọi nhiều món khai vị và hai món chính. Bắt đầu là gỏi cuốn: bánh tráng nhúng nước cuộn rau xà lách, rau thơm, bún, giá tươi, hai con tôm xẻ nửa, và một miếng thịt luộc mỏng như lưỡi lam. Tui cắn thử một miếng ăn không, thấy rau thịt gì cũng lạc, phải chấm tương đậu phộng mới vừa miệng (không biết ở VN người ta chấm nước mắm hay gì?). Ráng ăn chậm cách mấy thì giá chót ba phút sau cũng hết cả cuốn. Món này rất “nhẹ dạ”. 😛


Kế tiếp đến chả giò. Thực đơn bảo chả giò này làm với bánh tráng. Haix. Tui sống ở VN 17 năm, lẽ nào không phân biệt được bánh tráng bột gạo với loại bột mì cán mỏng người Tàu dùng làm eggroll. “Bánh tráng” ở đây tuy mỏng nhưng đục như khí quyển Kim Tinh, đâu được trong như bánh tráng thiệt. Tui thấy chán vì bị xí gạt. Không lẽ không thể nào tìm được chả giò thiệt trên đất Mỹ hay sao?


Món khai vị thứ ba: gỏi ngó sen tôm thịt. Nói là “khai vị” chứ hai người ăn rồi còn dư đem về được thêm một bữa. Nhân tiện nói luôn, gỏi VN khác salad trộn kiểu Mỹ. Người phục vụ không hỏi bạn thích loại sốt ăn kèm (dressing) nào, và bạn chẳng cần dặn họ chừa sốt riêng một bên. Gỏi không có Ranch hay bleu cheese làm tăng huyết áp, hay sốt dầu giấm (vinaigrette) chua gắt cổ. Món gỏi nào cũng đơn giản trộn với muối-chanh-đường. Những cọng ngó sen, cà rốt, hành tây xắt sợi, cả thịt heo thái mỏng dính và tôm xẻ nửa đều cùng một vị muối-chanh-đường hài hòa như nhau. Cái giòn giòn của ngó sen đi rất nhịp nhàng với cái mềm của thịt heo và cái bùi của đậu phộng giã nhỏ. Phải nói món gỏi có đủ chất cho một bữa ăn no. Nói theo kiểu người Mỹ thì món gỏi tốt cho sức khỏe.

Món chính thì sao? Tụi tui gọi cơm tay cầm và bún thịt nướng.


Đúng ra cơm tay cầm là cơm niêu, nấu và dọn luôn trong cái niêu đất, nhưng cơm tay cầm ở đây chỉ là cơm chiên dọn trong niêu, phần niêu thì nguội phần cơm nóng hổi. Muỗng đầu ăn thấy ngon, muỗng thứ hai thấy tươm dầu mỡ: nào cơm chiên, nào nấm đông cô chiên, nào lạp xưởng chiên, nào thịt gà chiên. Chẳng trách người ta dọn cơm kèm một chén nước canh. Cái niêu tuy nhỏ nhưng cơm béo quá nên thành niêu cơm Thạch Sanh: vừa ăn mấy muỗng đã chớm no, ngồi ăn ì ạch mãi không hết.


Bún thịt nướng thì tui thèm lâu rồi. Một tô bún trắng, giá sống, dưa leo xắt sợi, vài miếng sườn heo cháy xém thơm lừng, một nhúm cà rốt và củ cải trắng ngâm chua, một chút đậu phộng rang giã nhỏ rắc trên mặt, thiệt nhiều nước mắm pha… Phải chi người ta cắt miếng sườn hơi dày hơn chút xíu, ướp hơi nhiều hơn chút xíu, nướng hơi lâu thêm chút xíu, là tô bún hết xẩy. Mà phải chi người ta cho con dao, chứ làm sao cắt miếng thịt bằng đũa đây?


Nói chung nội gần Palo Alto thì tiệm này ăn được. Giá rẻ, và họ nhận thẻ tín dụng. Cũng không phải chờ lâu. Chỉ hơi phiền mấy bà chủ tiệm vừa so đũa vừa nói chuyện tự nhiên quá. Đành rằng lúc đó vắng khách và khách Tây không hiểu tiếng Việt, nhưng cái giọng Nam Kỳ oang oang bình phẩm hàng xóm làm sao du dương được. Mở nhạc có hơn không?


Phở Vỉ Hoa Restaurant
4546 El Camino Real Suite A12
Los Altos, CA 94022
Lunch for two: $21.81

You will also like:

2 comments to Phở Vỉ Hoa

Leave a Reply

You can use these HTML tags

<a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <s> <strike> <strong>

  

  

  

Categories

Archives