Phở Rosie – Phần 2

Phở ngon. Nước lèo đậm đà, bánh phở mềm sũng hương vị. Gấp một gấp phở bằng đôi đũa tre xài một lần rồi bỏ, hít một hơi dài cho khói phở ngọt đẫm gai lưỡi và xoang mũi. Mấy vòng hành tây xắt mỏng giòn giòn ngọt ngọt như miếng lá xách. Gầu và gân phải nói là hơi mềm quá, nhưng cũng lạ miệng so với sự khô khan của mấy lát thịt bò nạc và sự ngây ngô của bánh phở bột gạo.

Phở Rosie không phải chỉ có phở. Tiệm có nhiều thứ lắm, đến nỗi có lần Mudpie tiên đoán là mai mốt ở đây bán cả mì ống và hamburger. Hiện thời thì cái thực đơn dừng ở mức vài chục món, cho tôi mất hết năm phút tần ngần ngó tìm món mình muốn gọi. Ba thì chẳng việc gì phải tìm, lần nào Ba cũng gọi cơm bò nướng.


Màu sắc dĩa cơm coi đẹp ha? Chẳng biết nước gì đen đen trong cái chén nhỏ, có thể là nước tương rắc chút đậu phộng rang giã nhuyễn. Ba không chan nó vào cơm, tôi cũng mải ăn phở quên nếm. Dĩa cơm có dưa leo, cà chua, xà lách, hành tây sống, ớt chuông xào, hành tây xào, rất nhiều thịt nướng, và rất ít cơm. Món ăn Việt Nam ở Mỹ là vậy, thịt là chính.


Tráng miệng chúng tôi quất hai ly trà sữa trân châu đặc quánh và một ly kem trà xanh. Thực chất kem trà xanh chỗ này có vị lá dứa, thơm thơm bùi bùi rất hay. Hai ly trà sữa trân châu, một ly vị trái bơ, ly kia vị socola cappuccino, cũng ngon không kém, dĩ nhiên.

Bữa trưa cho 3 người tốn 36 đồng, sau khi cộng thuế và tiền tip. Tôi thấy nhớ đi ăn ở VN, không có thuế tip chi cả. Được cái no.

Phở Rosie – Asian Noodle Soup
2001 Texas Ave S #300
College Station, TX 77840

You will also like:

Leave a Reply

You can use these HTML tags

<a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <s> <strike> <strong>

  

  

  

Categories

Archives