Phở Rosie – Phần 2

English Phở ngon. Nước lèo đậm đà, bánh phở mềm sũng hương vị. Gấp một gấp phở bằng đôi đũa tre xài một lần rồi bỏ, hít một hơi dài cho khói phở ngọt đẫm gai lưỡi và xoang mũi. Mấy vòng hành tây xắt mỏng giòn giòn ngọt ngọt như miếng lá xách. Gầu và gân phải nói là hơi mềm quá, nhưng cũng lạ miệng so với sự khô khan của mấy lát thịt bò nạc và sự ngây ngô của bánh phở bột gạo. Phở Rosie không phải chỉ có phở. Tiệm có nhiều thứ lắm, đến nỗi có lần Mudpie tiên đoán là mai mốt ở đây bán cả mì ống và hamburger. Hiện thời thì cái thực đơn dừng ở mức vài chục món, cho tôi mất hết năm phút tần ngần ngó tìm món mình muốn gọi. Ba thì chẳng việc gì phải tìm, lần nào Ba cũng gọi cơm bò nướng. Màu sắc dĩa cơm coi đẹp ha? Chẳng biết nước gì đen đen trong cái chén nhỏ, có thể là nước tương rắc chút đậu phộng rang giã nhuyễn. Ba không chan nó vào cơm, tôi cũng […]

Continue reading Phở Rosie – Phần 2

Phở Rosie

English Ở College Station không có chợ Hồng Kông hay Bellaire (tương đương với chợ 99 và khu Bolsa của Cali), nhưng College Station có nhà hàng Việt Nam. Phở Rosie mở cửa cũng được đâu hai năm. Nhà tôi nằm trong lượt khách đầu tiên, và cô chủ tên Hồng thậm chí còn nhớ mặt tôi khi mấy tháng sau tôi quay lại với vài đứa bạn. Người tính hiếu khách. Bao giờ nhà tôi cũng ăn trưa sớm. Lúc đó vắng người. chứ cỡ mười hai rưỡi trưa thì tiệm bắt đầu tấp nập. Có những điều hiếm khi thay đổi: chúng tôi luôn ngồi ở cái bàn gần cửa ra vào nhất, và anh chàng người Mỹ đứng quầy tính tiền luôn có một nét mặt suy tư. Không phải là không than thiện, chỉ trông như anh đang nghĩ chuyện cổ phần chứng khoán gì đó. Dẫu gì, tiệm này cũng đầy cả sự giản dị ngày thường, người ta không phải cười chào một cách sáo rỗng để làm ấm không khí. Cái ấm lan tỏa từ những cái tô. Tôi chọn một tô phở lu bu […]

Continue reading Phở Rosie

Categories

Archives